Home Page by K2 Home Page by JSN PageBuilder

36 Trieu-Tu-Long

Hồi nhỏ, cô có nhiều dịp được xem hát Bộ (cũng nói là Hát Bội) mỗi năm thường diễn ở Lăng Ông (Lăng của ông Tả quân Lê Văn Duyệt ở Bà Chiểu). Lúc đó chắc cô chừng 10 tuổi, ông ngoại cô ở trong ban trị sự Lăng Ông. Cô tới đứng xớ rớ trước cửa, ông ngoại nhìn thấy tới dắt vô, chứ con nít không được vô, chỉ hạn chế cho một số ít người lớn thôi. Xem hát thì thích, nhưng nhìn mấy gương mặt son phấn nhiều và kẻ vằn vện đen trắng như ông Tạ Ôn Đình thì thật là đáng sợ. Ông Quan vân Trường mặt đỏ rực, tay cầm cây thương dài, múa may, mình cũng run run, sợ ổng bước xuống khỏi sân khấu. Lúc đó cô thấy ông Triệu Tử Long là hay nhất trong tuồng hát “Triệu Tử Long đoạt ấu chúa”. Mặt mũi trắng tinh, môi đỏ thắm, mắt đẹp, áo giáp phất phới. Vừa múa cây thương dài, vừa ca hát, trên lưng thì đèo “ấu chúa” nai nịch cẩn thận. Một mình xông pha, đánh thắng tất cả quân Tào Tháo, phá vòng vây trùng điệp, cứu được con của Lưu Bị đem về an toàn. Triệu Tử Long, vừa đánh vừa chạy, rồi dừng lại ca hát múa may hùng dũng trên sân khấu, tiếng quân giặc reo hò vang rền bên trong sân khấu. Có lúc, cô lẫm bẫm: <Chạy đi, chạy mau đi! ..>

Trong tuổi thơ, cô vẫn hâm mộ Triệu Tử Long, tài giỏi, một mình tả xông hữu đột, cứu người, và thêm nữa là mặt mũi hiền lành trắng trẻo. Không phải như mặt mũi ghê gớm vằn vện, hay gian xảo của mấy tên gian thần.

 

 Hát Bộ chỉ cần nhìn mặt là mình có thể biết người đó là trung thần hay nịnh thần, ông vua nào có trung thần thì biết là minh quân, ông nào thích nịnh thần thì biết là hôn quân.

Sau nầy, Thầy cho cô ra hướng dẫn các khóa tu một mình. Tiếp xúc các đạo tràng, nhiều khi cũng có vài việc tế nhị, cô về hỏi ý kiến của Thầy, không muốn quyết định một mình. Ban đầu Thầy còn cho ý kiến. Vài năm sau đó, có lần Thầy nói: “Bây giờ con là tướng ra trận rồi, Con phải quyết định. Nếu Thầy không còn thì sao?”

 

Lúc đó cô nhớ tới Triệu Tử Long. Tướng ra trận, phải phá vòng vây của quân thù, một mình, thoát ra an toàn, bảo vệ ấu chúa. Ấu chúa của Triệu Tử Long là Lưu Thiện, con trai của Lưu Bị thời Tam quốc. Ấu chúa của mình là ai? Thì là cái Tâm của mình, cái Phật tánh của mình, còn non nớt, chưa vững chắc, chưa trưỡng thành. Mình bị ai vây tấn công? Giặc trong giặc ngoài, tứ tung vây đánh, túi bụi ngày đêm. Bên trong thì cái ngã, nào là ma tham, ma sân, ma si, ma kiêu ngạo, ma buồn phiền, ma lười biếng, ma đố kỵ, ma giả dối, ma lo lắng, ma sợ hãi. Ngoài thì dư luận, thị phi, chuyện vui chuyện buồn... Đâu có khác gì cảnh hỗn chiến của Triệu Tử Long.

 

Inline image

 

Thầy xua mình ra trận, Thầy đã cho mình nhiều bửu bối rồi. Cô thích nhất bửu bối Như Huyễn. Thấy rõ giặc bên ngoài là “Như Huyễn” thì lập tức giặc bên trong tan biến hết.  Tại vì tiếp xúc với bên ngoài rồi dính mắc theo, nên bên trong mới nổi loạn. Bên ngoài thấy như chiêm bao, thì bên trong êm re.

 

Vậy mình đã ứng dụng “Vô chiêu thắng hữu chiêu” hay nói khác, dùng gươm bén Bát Nhã thì cắt hết dây trói buộc.

 

Trí Huệ Bát Nhã chính là “Vô ảnh kiếm,” hay “Vô hình kiếm,” hay “Vô tướng kiếm”, mỗi người chúng ta đều có, xin nhớ lấy ra mà dùng.

 

 Kết quả là mình kinh nghiệm được <Đối cảnh vô tâm>.

 

Thích Nữ Triệt Như

21-6-2020

 

 

 

Lịch sự kiện trong tháng

Thứ 2 Thứ 3 Thứ 4 Thứ 5 Thứ 6 thứ 7 Chủ nhật
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
12
13
14
15
16
17
18
19
20
21
22
23
24
25
26
27
28
29
30
31

Tủ sách Bảo Anh Lạc

Thư viện

Pháp âm