Home Page by K2 Home Page by JSN PageBuilder

 1. Bai bien Lagi 2

.

 

 

 

Bãi biển Đồi Dương

Nhà tôi ở gần Chùa Tân Long, Chùa Quảng Đức, và Tịnh Xá Ngọc Chiếu… Gia đình tôi là phật tử thuần thành, tổ tiên nhiều đời theo đạo Phật. Từ khi mới chập chững biết đi cho đến lớn, chị em chúng tôi thường được bà ngoại và mẹ dẫn đi chùa tụng kinh, công quả, nấu thực phẩm chay phát hành, thọ Bát Quan Trai, dự lễ Phật đản, Vu Lan hay các lễ vía khác.

Tuổi thơ của tôi như thế đó, hồn nhiên, vui đùa, và đi Chùa.

Hình ảnh mái chùa cong vút xinh xắn, thiền vị, chư tăng ni đầu tròn áo vuông xa lánh danh lợi, y vàng đoan nghiêm, oai nghi từ tốn, tiếng chuông chùa thánh thoát ngân vang, lời kinh Phật dạy giác tỉnh, cơm chay tinh khiệt, và lúc nhỏ mỗi khi nhắc tới chùa là tôi nhớ ngay đến món canh kiểm khoai chuối và đậu hủ chiên xả dòn rất ngon, món khoái khẩu của tôi. Hình ảnh và cảnh sinh hoạt của nhà chùa ngấm dần vào tâm trí non nớt, mộc mạc của tôi - Một nếp sống thánh thiện thiền môn - một nếp sống tương lai?

 

2. Tinh Xa Ngoc Chieu Lagi

 

Ni sư Giới Hương (áo nâu) cùng chúng đệ tử

về thăm lại Tịnh xá Ngọc Chiếu năm 2016

Cơ duyên đến thật bắt ngờ. Khoảng 12 tuổi lúc tôi đang học năm lớp sáu, tôi rất thích đọc sách Phật. Một hôm sau khi đi học về, tình cờ nhặt được cuốn sách “Thoát Vòng Tục Lụy” (Hòa Thượng Tinh Vân, bản dịch: Hòa Thượng Quảng Độ), chắc sách của mẹ. Tôi nằm trên giường đọc ngấu nghiến và suy ngẫm về phần đối đáp giữa Thầy Ngọc Lâm và Thiên Kim tiểu thư. Những câu pháp ngữ mạnh mẽ xoáy vào trong não của tôi (khiến tôi bừng tỉnh và không muốn ngủ trưa luôn) như sau:

Tiểu thư, có phải cô thấy tôi đẹp đẽ nên muốn trọn đời sống bên tôi?

Vương tiểu thư khẽ gật đầu.

- Song, với tôi, trái lại, chính vì đẹp đẽ thế này nên tôi mới xuất gia!

- Điều đó có lẽ cô không hiểu, vì tôi muốn đem vẻ đẹp của hình hài để đổi lấy vẻ đẹp của sự sống. Bởi lẽ vẻ đẹp hình hài của chúng ta ngắn ngủi, tạm bợ, như bông hoa sớm nở, tối tàn, còn vẻ đẹp của sự sống thì mãi mãi bất diệt. Cô đừng tưởng vẻ thanh tú của tôi sẽ mãi mãi như thế này, năm tháng trôi qua, một ngày kia tuổi xuân tàn tạ, tôi sẽ trở thành một ông lão tóc bạc, da mồi, chính cái thân của cô rồi cũng vậy. Đang lúc thanh xuân mặt hoa da phấn, điểm trang lộng lẫy, nhưng rốt cuộc rồi cũng chỉ là một đống xương tàn chôn ngoài đồng hoang, nội cỏ. Nghĩ đến kiếp sống vô thường của con người, chúng ta há lại ham mê vẻ đẹp hình hài giả dối và ngắn ngủi hay sao?

Mấy giọt lệ lượn quanh tròng mắt của Vương tiểu thư, Ngọc Lâm nói tiếp:

- Chao ôi! Cuộc hành trình của kiếp người mờ mịt, chúng sinh trôi dạt trong biển khổ mênh mông mà ít người nghĩ đến bến bờ chung cùng của mình.

Ngọc Lâm như nói với Vương tiểu thư, nhưng cũng lại nhắc nhở cho bản thân chàng. Vương tiểu thư gục đầu xuống bàn nức nở.

- Bao nhiêu người đang sầu não, đắm chìm trong sự mê muội, tại sao chúng ta không nghĩ đến họ, lại cứ khăng khăng tìm hạnh phúc cho riêng mình? Tôi vì muốn thoát vòng tục lụy và vì chân hạnh phúc của mọi người, mới xuất gia học đạo, mong vượt qua bể khổ sinh tử, không ngờ kiếp trước đã có duyên nghiệp với cô, nay phải bỏ giới, hồi tục, thế là cô muốn tôi phải chìm đắm mãi trong vòng luân hồi...

- Chàng, chàng đừng nói nữa, em đau lòng lắm rồi!

Vương tiểu thư có vẻ đau đớn, chặn ngang lời Ngọc Lâm.

- Tôi thấy chúng ta đắm đuối như thế này, há không đau lòng thật hay sao?

- Em đã biết rõ sự ngu si của em rồi, em không nên ràng buộc chàng, không nên hại chàng, không nên ép chàng hồi tục, sáng mai chàng hãy trở về chùa tiếp tục tu học!

Vương tiểu thư vừa nói vừa lau nước mắt, tỏ ra cương quyết, không còn một chút "nhi nữ thường tình" trong thái độ của nàng.

- Song, tôi yêu tất cả mọi người, tôi cũng yêu cô tha thiết, tôi không nỡ thấy cô phải khổ!

Vương tiểu thư quá xúc động, bất giác những giọt lệ lại từ từ lăn xuống hai gò mà nhợt nhạt của nàng. Lúc này nàng thấy Ngọc Lâm không phải người con trai có thân hình đẹp làm nàng mê say, mà nàng có cảm tưởng chàng là một vị hiện thân Bồ Tát, từ bi, thanh tịnh!

- Ngọc Lâm!  không, thầy! Xin thầy đừng lo!

Vương tiểu thư nắm chặt lấy tay Ngọc Lâm:

- Tôi đã hiểu mình phải tìm cách vượt ra ngoài hố sâu của khổ đau rồi; tôi rất kính phục thầy, nhân cách và tình thương của thầy đã làm tôi cảm động, giờ đây tôi chỉ thấy thầy là người cao cả, siêu việt! Tôi đã phạm một tội lớn, đã cản trở bước tu tiến của thầy, xin thầy tha thứ; nếu thầy vẫn thương tôi, xin thầy hãy chỉ cho con đường nên đi, để tôi cũng được giải thoát!

- Tôi sợ cô chưa bỏ được sự sung sướng giả tạm ở thế gian!

- Tôi xin hứa trước mặt thầy, thầy hãy tin tôi!

- Sau đừng hối hận?

- Quyết không bao giờ hối tiếc!

- Vậy tôi khuyên cô cũng nên xuất gia tu học.

 

Sau khi suy nghĩ một lát, Vương tiểu thư nói một cách quả quyết:

- Vâng. Tôi xin tuân theo lời chỉ dạy của thầy. Mai tôi sẽ bẩm trình với cha mẹ tôi, tôi chắc người cũng sẽ vui lòng, và tôi tin rằng người còn sung sướng hơn khi thấy tôi gặp được một vị minh sư. Ngọc Lâm rút tay mình ra khỏi bàn tay của Vương tiểu thư, trên môi nở một nụ cười khoan khoái, hiền từ.

Từ phía đông, vừng hồng cũng bắt đầu ló dạng.

Vương tiểu thư xuất gia.”

Đọc xong lời đáp thoại của hai người, nước mắt của tôi lả tả rơi. Tôi cảm nhận được chân lý qua lời đối thọai của Thầy, cảm nhận đươc sự vô thường của cuộc sống, sự khổ đau của tình yêu đôi lứa, cảm nhận được hạnh phúc tạm bợ của cuộc đời. Đời người thọ mạng nhiều lắm chỉ trên dưới trăm năm. Trong suốt hành trình của cuộc sống, con người hưởng được bao nhiêu hạnh phúc ngắn ngủi, mà phải trải qua bao cuộc thăng trầm, vinh nhục, đau thương, áp lực và sợ hãi. Hơn thế, Tôi cảm nhận được sự cao cả thánh thoát của việc tu trì, đời sống thanh bần, đơn giản và quan trọng hơn cả, tôi muốn mình được “thoát vòng tục lụy”, thoát khỏi màn lưới ái nhiễm của kiếp sống ta bà.

Và từ đó, cô bé "Tiểu Thư" Ngọc Dung (tên ba mẹ đặt cho Ni Sư Giới Hương), dù bị sự cản ngăn của bạn bè cùng trang lứa, nhưng vẫn muốn buông bỏ thanh xuân, buông bỏ những ước mơ của tuổi mộng mơ, hướng đến mục đích cao cả hơn, ý nghĩa hơn của cuộc đời. Ngọc Dung xin cắt hai bím tóc mây đen dài, tặng bà ngoại để bà búi tóc (vì bà hay bị rụng tóc) và xin vào chùa xuất gia học Phật.

Đó là nhân duyên và là điểm khởi đầu xuất gia vào đạo của tôi.

3. Ns TN Gioi Huong

 

                        Chú điệu TN Giới Hương

Nắng hạ chùa Hương Sen, ngày 17 tháng 04 năm 2022

Kính bút,

Thích Nữ Giới Hương

This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.

4. Thi Xa La Gi

 

 

Ni sư Giới Hương về thăm lại Lagi, Bình Tuy, Bình Thuận, năm 2019

Lịch sự kiện trong tháng

Thứ 2 Thứ 3 Thứ 4 Thứ 5 Thứ 6 thứ 7 Chủ nhật
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
12
13
14
15
16
17
18
19
20
21
22
23
24
25
26
27
28
29
30
31

Tủ sách Bảo Anh Lạc

Thư viện

Pháp âm